Lại mà nghe bài hát cho em,
xin đừng trách anh không hát hay,
đừng trách anh không khéo tay chơi đàn
vì thật ra lâu không hát cho em,
lâu không hát cho hai chúng ta,
những thứ không ai nói ra anh sợ quên.
Nhận lời thơ anh viết cho em
viết cho những tháng ngày ham chơi,
em bước theo anh khắp nơi trong nhà
để cùng ngân nga bài hát cho nhau,
cho những tháng ngày khó khăn,
em biết đi tìm thức ăn cho cả hai.
Và anh biết em biết anh vốn không thiết gì viết thêm tình ca,
chỉ tội làm vương vấn nhau,
có lợi gì cho lúc sau
Khi anh đi miết anh biết giờ có cần thiết nữa đâu một tình ca,
nhưng nếu tương lai đường có chia hai còn nhớ lấy phút giây
Anh đã chán phải mua bình an mà bán thời gian viết tình ca,
chỉ tội làm mong nhớ thêm,
đâu là lời ru mỗi đêm
Vì điều buồn nhất khi thất tình bất bình mất đi tất cả tình ca,
nhưng nếu mai sau mình có xa nhau còn nhớ lấy phút giây
em lại gần đây anh hát cho nghe,
hát cho những đêm đông khó khăn,
em đến bên ai đắp chăn mà ngủ quên
Hát cho những đêm đông khó khăn,
em đến bên ai đắp chăn mà ngủ quên.
Vẫn những câu hỏi nhỏ
Sau bao tháng chia ly
Anh vẫn thường thắc mắc
Khi anh không làm gì...
Em dạo này có còn xem phim một mình
Em dạo này có đồ ăn và shopping
Ngày xuân em có xuống phố không người
Và tán dương cỏ cây lặng thinh
Em dạo này có đi xa cuối tuần
Em dạo này có gặp Vy và Xuân
Hàng đêm em có nghe hát xa xăm
Từ quán ăn phù du ngoài sân
Và tình yêu và tình yêu và tình yêu mới
Dạo này đã có khiến em cười
Và tiền tiêu và quần áo và đồ chơi mới
Xin nhớ thay nuông chiều làm ta lười hơn
(Và người yêu và người yêu và người yêu mới
Hay giờ này em đã có chồng rồi
Và tình yêu và buồn vui và kỳ lạ mới
Xin nhớ thay nuông chiều làm ta hồi xuân)
Anh dù không muốn tình cờ gặp lại nhau lần nữa
Nhưng em có đi trà đá Hồ Gươm?
Dạo này em có đi trà đá Hồ Gươm?
Xanh
Mơ một giấc mơ màu xanh
Âm nhạc lướt đi thật nhanh
Như một thói quen của anh
Con đường màu xanh
Xanh màu lá, xanh đại dương
Em là nắng, anh là sương
Không còn nhớ không còn thương
Thiên đường
Cho tới khi
Báo thức bắt anh quay về thực tế
Trong một giây vượt qua giấc mơ chợt quên chợt quên đi chuyện tình hư cấu
Xanh
Như màu áo phông của anh
Như làn nước cá vờn quanh
Như một đóa hoa màu xanh
Trong lành
Anh ngáp dài
Giấu giấc mơ em sâu vào chăn gối
Xanh thật xanh một câu hát ru rồi phai nhòa phai nhòa trong ban sớm
Chỉ khi con mắt kéo anh vào đêm tối
Không có thời gian cho anh từ chối
Anh mới nhận ra những gì mình quên lãng
Nơi ta gặp nhau đó đây cùng năm tháng
Nhiều khi anh đã cố đi tìm vội vã
Để có một giây viết lên tình ca
Em đi lặng lẽ rất nhanh vượt qua anh
Giờ anh nhìn thấy bóng em bên trong màu xanh